31 July, 2009

Sau huyền thoại

Trái tim và Danko Danko móc trái tim mình ra, trái tim bốc cháy như ngọn đuốc lớn, và rùng rùng những thân người chuyển động trong vùng tối tăm đặc xịt của thảo nguyên gió rít theo ngọn lửa – trái tim chàng, cuồng nhiệt như đoàn sùng tín. Chói loà ánh sáng, mặt trời lên, đoàn người vẫn rùng rùng chuyển di trong rừng rực huyễn tưởng, không ai biết đó là ánh của mặt trời. Không ai biết Danko đã bị thiêu đốt bởi chính trái tim cuồng nhiệt của chàng và bỏ xác giữa cuộc hành trình. Trái Tim, chẳng ai sở hữu mi, chẳng bao giờ mi thuộc về kẻ hiến mình, mi chỉ là một biểu tượng nghiệp chướng của loài người, một từ ngữ không sao thiêu rụi được. 06.05.2009 Sau huyền thoại Hắn ngồi xuôi vai nhìn tôi, xa lạ và thân thuộc, cách con thú nhìn lại con mồi đã là của nó; hết sức yên tâm, con thú tôi nằm dài trễ nải trong bóng nắng đổ thành vết dầu loang trước mặt của một trưa trong vắt huyền thoại sau cuộc tháo chạy tưởng đến kiệt sức, như thể mình là công chúa hoá hình thành con nai trốn chạy quái vật si tình. Giờ đây, bóng nắng thân thiết với tôi đến nỗi, cơ hồ trong im lặng, tôi thấy cả những lay động run rẩy an ủi một lần chót, vuốt ve làn da tôi mát như thạch. Và buồn bã lan toả như sóng, vỗ về khoảng không bọc hai kẻ vừa qua cơn điên cuồng lao lực rượt đuổi và tháo chạy, nhưng sự xa xôi của khoảng cách cứ loãng mãi ra khi cơn phấn khích và hoảng loạn đã qua. Hai kẻ cùng nhau một hành trình, giờ một kẻ đã ngồi yên tạo thành vệt bóng đổ chồng khít lên một thân hình nằm dài bất động. 24.04.2009 Nhà thơ Nàng dang hai cánh tay gầy và dài vẫy như chim. Nàng muốn bay. Muốn có một người bay cùng. Cùng bay. Nàng thấy chàng mỉm cười. Nàng nhắm mắt. Hai cánh tay chàng sải rộng hơn, che chở cho cánh bay của nàng. Hai cánh tay chàng hớt những bóng nắng đầu tiên rải mật lên nàng rượi rượi vào mỗi ban mai và hứng hết giá băng của đêm sương, không kể ngày mưa nắng. Ở dưới cánh bay chàng, nàng hân hoan cùng câu chữ. Nàng rải thơ xuống những vùng họ bay qua, đôi khi chúng trôi theo một dòng sông, đôi khi thành mưa trên đồng, đôi khi là cỏ dại, đôi khi lại là một loài độc dược. Đôi khi, họ vừa bay vừa làm tình. Bộ dạng nàng thường có vẻ xơ xác và rũ rượi, nhưng lúc nào nàng cũng cuồng say hân hoan trong tâm tưởng. Bằng mọi cách, dù biết trước kết thúc của truyền thuyết, nàng đòi theo bóng của Icarius. Nhưng (đồng bóng và ích kỉ như tất cả các thi sĩ), nàng đòi cái quyền không bay một mình, cho đến khi họ cùng chảy thành mật dưới sức nóng của mặt trời. Rồi có lẽ, người ta sẽ lại nhìn (ch)nàng như một bi kịch. 04.01.2009

No comments: